Ảnh minh họa |
Khi tôi 12 tuổi
Bố bảo rằng dù ương bướng như thế nào thì con vẫn là gái, phải cư xử sao cho lịch sự, tế nhị và không cần phải cố để thắng trong mọi cuộc tranh luận. Vì cho dù con có dành phần thắng thì người thua cũng không vui, cuối cùng con được gì ngoài một người không thích mình.
Khi tôi 16 tuổi
Bố bảo rằng con gái dù kiếm tiền ít hay nhiều cũng không quan trọng nhưng phải có một công việc để bản thân mình tự lập được và có mối quan hệ ngoài xã hội. Cuộc sống hiện đại có bao nhiêu thứ phải lo đừng để gánh nặng đè lên vai một người. Và đừng để bản thân mình tụt hậu chỉ vì suốt ngày ở nhà lo cho chồng con.
Khi tôi 18 tuổi
Bố bảo rằng khi yêu không phải ai cũng có thể một lần là nắm tay nhau đi đến trọn cuộc đời. Bởi vậy chia tay có thể là điều không tránh khỏi. Có thể lúc đó con thấy cả bầu trời sụp đổ trước mắt nhưng đừng quên rằng bố mẹ luôn ở bên cạnh con lúc con cần. Đừng làm điều gì dại dột mà hãy chia sẻ nỗi đau cùng gia đình.
Khi tôi 20 tuổi
Bố bảo rằng bạn bè có thể có rất nhiều loại, chỉ khi con vấp ngã con mới biết ai thực sự ở bên con. Con nên có những thằng bạn trai đúng nghĩa bởi vì bạn trai ít so đo hơn bạn gái và có thể đến khi con cần.
Khi tôi 22 tuổi
Bố bảo rằng bước vào môi trường làm việc, để thành công ngoài kiến thức ra con còn có một thái độ tích cực với công việc và hòa nhã với đồng nghiệp. Việc gì có thể làm thì làm đừng so đo tính toán. Đó chính là bước đầu tích lũy những kinh nghiệm cho con.
Khi tôi 25 tuổi
Chuẩn bị bước vào cánh cửa hôn nhân bố bảo rằng vợ chồng dù mới hay cũ cũng phải giữ lửa nồng ấm, con phải biết lo, dành thời gian và làm đẹp cho bản thân. Vì đàn ông tính sĩ diện rất cao “giàu vì bạn, sang vì vợ” nên ai cũng muốn vợ mình đẹp và sang. Con làm đẹp không chỉ cho bản thân con mà làm đẹp cho chồng nữa.
Thỉnh thoảng hãy nấu những món ngon và mời bạn bè của chồng đến cho ấm cúng, chồng con sẽ trân trọng vì điều đó. Khi vợ chồng không thể hòa hợp, con đã cố gắng mà vẫn không hạnh phúc thì cũng đừng bất công chịu đựng cho bản thân mình. Chia tay trong trường hợp này có thể tốt cho cả hai bên nhưng nhớ rằng dù ai có lỗi hay không có lỗi thì cũng phải giải thích để con cái hiểu và cả hai cùng có trách nhiệm với con.
Cuối cùng nếu có con gái thì con nên yêu con gái nhiều hơn, vì con gái chỉ được nuông chiều khi sống với bố mẹ, đi lấy chồng rồi trong nhờ đục chịu phụ thuộc vào may rủi khi chọn người đàn ông của mình rất nhiều.
Bây giờ bố tôi đã mất nhưng những lời bố dạy tôi vẫn luôn ghi nhớ. Trải qua những thăng trầm trong cuộc đời tôi thấy chỉ có bố là thương yêu con cái vô điều kiện.
Theo Langnhincuocsong.vn